Lại một chiều Chủ Nhật không anh!
Em sợ lắm phút giây buồn lặng lẽ
Em cô đơn nhìn bao đôi tình nhân ấy
Nhớ về anh mi mắt ướt lệ nhòa
Ừ thì ! không anh em ngồi buồn lặng lẽ
Trông về phương ấy................?
Không biết anh Lính của em đang làm gì nhỉ ?
Ước gì em hóa thành cơn gió mát
Để đến thăm anh chiều Chủ Nhật này
Em từng hứa rằng sẽ không buồn không khóc
Nhưng biết làm sao ! vì em là con gái !
Mà con gái thì vốn rất yếu mềm
Nên viết vội vần thơ gửi nỗi nhớ
Anh biết không em yêu anh nhiều lắm
Yêu Lính em chẳng sợ gian khổ ............?
Mà em chỉ sợ lắm một điều
Rằng chiều chủ nhật không có anh!
Nhưng anh ơi tình yêu là tất cả
Em sẽ đợi anh những chiều chủ nhật mà !
Rồi sẽ có ngày chủ nhật ta được bên nhau !
Theo Hội người thích Cảnh sát PCCC
Bookmarks